Bài viết "Tara thay đổi con người tôi thế nào ?" - Phong trào sáng tác thơ văn "Tara và Chúng ta"

Tôi xin chia sẻ câu chuyện của chính bản thân tôi từ ngày bước chân vào Tara, chính xác hơn là bước chân vào nghề sales.

    Tôi vốn là một người yêu ngành kỹ thuật, đối với tôi, kỹ thuật là một thứ đam mê, nó ăn vào máu thịt của chính tôi, với bất kỳ thứ gì mà tôi chưa hiểu, chưa biết, tôi đều muốn tìm cho ra, đặc biệt về nguyên lý vận hành của các loại máy móc, thiết bị. Không những ham tìm tòi học hỏi, tôi còn có “ năng khiếu” sáng tạo, copy (hay còn gọi là học mót) trong kỹ thuật, với những thứ chế tạo hay sửa chữa đơn thuần, tôi có khả năng chỉ cần nhìn người khác làm 1 lần tôi có thể làm được như họ - có thể thao tác không được linh hoạt như họ, nhưng kết quả thì không kém gì, mặc dù tôi chưa bao giờ làm điều đó.
Chính vì điều đó mà tôi lựa chọn tham gia học ngành kỹ thuật điện ở một trường trung cấp trực thuộc trung ương nằm trong địa bàn tỉnh.
   Tốt nghiệp tôi cũng bôn ba nhiều nơi để kiếm sống. Và cũng do cuộc sống mưu sinh, với điều kiện khó khăn đã đưa tôi lưu lạc đến một đất nước hoàn toàn xa lạ đối với tôi, Một đất nước văn minh đứng đầu khu vực đó là Singapore. Ở đây tôi lần đầu tiên tôi biết bán hàng ( Bán thuốc lá lậu- đứng bán ở vỉa hè) những lúc rảnh rỗi tôi thường cùng anh em đội nhóm bán thuốc lá lậu của tôi lang thang các quán vỉa hè, nơi tập trung đông khách qua lại. Trong một lần cũng như bao lần khác ngồi uống nước cùng một anh người Indonesia – anh là một sales ngành dầu nhớt, (thú thật lúc này tôi cũng chẳng biết gọi đó là sales mà chỉ biết anh ấy là tiếp thị của một hãng dầu nhớt của Đức và đang làm việc cho chi nhánh ở Singapore).
Tôi bị ấn tượng bởi cách chào hàng, cách bán hàng của anh ngay tại quán nước đó. Ngồi chia sẻ 1 lúc mà anh bán được khá nhiều hàng, bằng chứng là anh trực tiếp đổ  dầu vào xe oto cho mấy khách ngồi đó đã bị anh thuyết phục. Từ đó tôi cảm thấy đây chính là nghề mà mình mong muốn  làm và theo đuổi.
Sau 2 tháng tôi trở về. Tôi tìm kiếm những công việc giông giống việc mà anh người Indonesia kia đang làm, nhưng lại mong muốn có công việc nó liên quan đến kỹ thuật và phải là kỹ thuật điện thì tuyệt, sau bao lần  từ chối sự  giới thiệu của bạn bè cho một số hãng mỹ phẩm, tôi tình cờ được một anh làm bên mỹ phẩm giới thiệu cho tôi ngành điện.
Tôi nhớ đó là ngày 14/9/2014  tôi được anh Dũng, nhân viên cũ của Tara dẫn tôi đến văn phòng chi nhánh của Tara phỏng vấn.
Ngày ấy tôi là một người khá nhút nhát trong việc giao tiếp, ngại giao tiếp với bên ngoài, với người lạ tôi luôn tự ti với bả thân mình, tôi luôn nghĩ rằng mình là một người thấp kém hơn tất cả những người khác.
Trước khi phỏng vấn tôi được anh Dũng chỉ cho tôi cả khi các sếp phỏng vấn thì nói thế nào để các sếp cho qua. Phỏng vấn xong tôi nghĩ mình trượt bởi khả năng giao tiếp của tôi khá hạn chế, ấp úng và  trả lời loanh quanh nhiều thứ.
Nhưng có lẽ các lãnh đạo đã nhìn thấy sự khao khát của tôi mà bỏ qua những “ bối rối” mà tôi đã gặp phải trong buổi phỏng vấn ( tôi đoán vậy). Ngày 15/9 tôi nhận được thông báo trung tuyển và bắt đầu làm việc từ ngày 16/9/2014. Khỏi phải nói tôi vui mừng đến mức nào.
Những ngày đầu tôi  được yêu cầu qua Bắc Ninh để đi cùng 2 bạn bên đó để học hỏi, Sang ngày thứ 4 tôi được yêu cầu về làm việc tại Bắc Giang với yêu cầu 1 tuần đầu tiên chỉ đi các tuyến vừa cho quen vừa phải ghi lại tất cả thông tin : tên cửa hàng, số điện thoại, địa chỉ của các cửa hàng có bán hàng đồ điện trong toàn tỉnh.
    Tôi không biết gì về thị trường, không có 1 chút kiến thức nào về nghề sales, nên quản lý yêu cầu gì tôi làm đó mà không một thắc mắc nhỏ, lúc đó tôi được ví như một trang giấy trắng mà chưa được vẽ lên bất kỳ một nét bút nào. ( đến ngày nay tôi mới thấy lợi thế của một người không biết gì về nghề,- một trang giấy trắng).
Những ngày này tôi đi vì ngại  mà không dám vào cửa hàng chỉ dám đứng ở xa xa ghi chép lại tên cửa hàng, địa chỉ và số điện thoại mà có in ở trên biển hiệu,  rồi thời gian trôi nhanh 1 tuần đầu tiên rồi cũng đã hết. 
Tuần tiếp theo tôi được yêu cầu mang theo 1 thùng hàng mẫu với 5-6 loại mẫu ( tự chọn) đi đến các cửa hàng mà tôi đã ghi chép lại thông tin chào mời hàng, mà không có bất cứ ai đi cùng. Lúc này  quả là một cực hình đối với một người ngại giao tiếp như tôi. Tôi còn nhớ như in cái hình dáng của tôi khi đó, vào đến của hàng, chào chủ cửa hàng mà 2 tay ôm lấy catalog với một vẻ rất e dè và sợ sệt ( ngại lắm các bác ạ)  Suốt 1 tuần liền như thế, không bán được gì, tôi không dám vào các cửa hàng lớn, mà chỉ dám le ve mấy cửa hàng nho nhỏ trên tuyến rồi đi về, doanh số không có, tôi bắt đầu thấy nản.
Trao đổi với vợ về sự khó khăn và  thầm trách “ ông quản lý vô trách nhiệm”  đồng thời có ý định bỏ cuộc. Thấy vậy vợ tôi với câu hỏi “ anh hãy nghĩ đến khi  anh có mong muốn làm công việc này.” vừa là trách móc vừa là động viên giúp tôi có thêm nghị lực.
Một tuần nữa lại trôi qua, cũng với doanh số bằng 0, cũng vẫn chưa dám tiếp cận với những cửa hàng to, lại được vợ động viên thêm 1 câu mà tôi có lẽ chẳng bao giờ quên “ anh hãy nhớ họ cũng chỉ như mình, họ không ăn thịt mình đâu mà sợ, hãy can đảm giống như lúc anh mở miệng ra nói yêu em ý..” úi trời đúng tâm lý quá các bác ạ.
Từ hôm đó tôi tăng cường hơn nữa về việc tìm kiếm thông tin, tìm đọc các cuốn sách về giao tiếp, về bán hàng….ngay trong tối hôm đó tôi đã thức trắng đêm để làm những việc này.
  Ngay ngày hôm sau tôi mạnh dạn bước vào mấy cửa hàng lớn, gặp gỡ và trao đổi với một tâm trạng phấn khởi, và hoàn toàn không có gì là sợ sệt, và kết quả đã đến với những người dám “ vượt ra ngoài vòng giới hạn của mình “ ( câu này tôi copy ở một cuốn sách nào đó mà tôi không còn nhớ). Với đơn hàng chỉ 2 cái sấy tóc, 3 cái bàn là và 2 cái ấm siêu tốc, bấy nhiêu thôi cũng giúp tôi đủ tự tin và phấn khích lắm (giống như lúc nói lời yêu mà nhận được cái gật đầu ý). Thấy vậy tối về tôi lại cày đầu vào mấy cuốn sách.
Tháng đầu tiên với chỉ tiêu 150tr thì tôi đạt được 80tr.
Sang tháng thứ 2 tôi bắt đầu giao tiếp tốt hơn, đọc sách và học hỏi nhiều hơn,(cũng có thể do yếu tố mùa vụ) và đã mang đến cho tôi một kết quả bán hàng trên mức mong đợi của tôi, với chỉ tiêu 160tr và tôi đạt 180tr. 
    Đầu năm 2015 trong dịp lễ tân niên của công ty, trong đó có mục vinh danh nhân viên xuất sắc, thú thật nhìn các bác ấy lên nhận bằng khen, phần thưởng và cúp từ tay anh tổng giám đốc Xuân mà tôi thầm ước ao, “ giá mình được đứng trên đó…” “ giá như….” “ giá mà…” những cái “ giá” đó của tôi cứ bám đuổi tôi trong suốt buổi tiệc đó và có lẽ đọc được mơ ước của tôi 1 bạn vừa nhận được bằng khen xuất sắc năm 2014 đã chia sẻ cùng tôi. “ năm trước tôi cũng như tâm trạng của bạn bây giờ, cố lên, tôi tin với tinh thần của bạn, bạn sẽ làm được giống tôi…”. 
Vâng với lời động viên cùng những khát khao đó, tôi đã không ngừng học hỏi, đọc thêm sách vở, học cách tiếp cận khách hàng, và tôi đã chin phục được 100% khách hàng lớn trên địa bàn mà không cần nhờ đến sự hỗ trợ, giúp đỡ của cấp quản lý của mình. 
Tôi đã vận dụng ưu điểm về kỹ thuật của mình, áp dụng với những sản phẩm mang thương hiệu BlueStone, 100% sản phẩm khi ra đến thị trường Bắc Giang tôi đều nắm rất rõ cơ chế hoạt động, đồng thời tìm cách khắc phục được các lỗi hoặc nhược điểm của sản phẩm, điều này đã giúp tôi nhận được 2 giải thưởng “ CBNV CÓ SÁNG KIẾN VÀ GIẢI PHÁP CẢI TẠO HIỆU QUẢ  SẢN PHẨM CỦA ” từ ban lãnh đạo công ty năm 2015 và năm 2017.
Và tôi đã đạt được mong muốn của mình với tấm bằng khen cùng chiếc cúp NV Xuất sắc năm 2015, trao vào dịp tân niên của năm 2016.
Tara đã làm tôi thay đổi hoàn toàn từ một con người nhút nhát, ngại giao tiếp, ít đọc sách, thành một con người có nhiều tham vọng hơn, nhiều ước mơ hơn và đặc biệt giao tiếp tốt hơn.
Từ đó cho tôi hiểu được rằng, nếu có khát khao, nếu có ước muốn, hãy làm việc với mong muốn đó hàng ngày, bạn sẽ có được những gì bạn muốn.
Với phương châm đó, tôi vẫn luôn không ngừng học tập, nâng cao kiến thức về sản phẩm, kỹ năng bán hàng, kỹ năng giao tiếp và  cả kỹ năng quản lý, với mong muốn một ngày nào đó sẽ trở thành một nhà quản lý, được áp dụng tất cả những gì mình được học tập và tích lũy trong suốt thời gian qua, góp phần vào sự phát triển chung của ngôi nhà TARA.
Kính chúc các anh chị trong ban lãnh đạo công ty, cùng toàn thể CBNV có tinh thần thật tốt trong một cơ thể khỏe mạnh, dư sức vượt qua những thử thách phía trước, chinh phục hoàn toàn thị trường ngành gia dụng trên toàn quốc.

                                                              Tác giả
                                                            Anh Phạm văn Chiến